Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

Người nông dân: NẾU ÔNG TRƯỞNG THÔN NGHĨ ĐƯỢC NHƯ...

Bài viết trên Facebook của anh CaoBao Do (https://www.facebook.com/caobao.do.90), NGƯỜI NÔNG DÂN tôi thấy có ông trưởng thôn nhà mình nên xin anh được đăng lại lên đây để bà con hàng xóm hiểu hơn về cái anh trưởng thôn đang bị gạch-đá, kể cũng tội!



Năm tôi lên 8 tuổi, máy bay Mỹ ném bom đánh sập một cây cầu cách nhà tôi 450 mét, làm chết và bị thương hàng chục người, thế là tờ mờ sáng hôm sau 4 chị em tôi (lớn nhất 10t, nhỏ nhất 2t) gồng gánh đi sơ tán xuống một vùng quê và sống tự lập ở đó 3 năm cho đến khi Mỹ ngừng ném bom miền Bắc lần thứ nhất.
Vì đang chiến tranh ác liệt, lương thực của nhà tôi chỉ toàn bột mỳ. Ở vùng quê không có lò làm bánh mỳ, không có bột nở để làm bánh bao, nên 4 chị em tôi toàn ăn bánh mỳ luộc, mỗi bữa được 3 nắm nhỏ bằng 1/3 nắm tay, rắn như cục gạch, đói thì hái rau dền dại mọc ven đường, rau lang, luộc ăn cho đỡ đói.
Hàng xóm nhà tôi, mấy bác nông dân khá hơn, có đủ cơm trắng, gạo thơm mùi lúa mới. Thương 4 chị em tôi mang tiếng là con cán bộ mà mỗi bữa chỉ có 3 nắm mì luộc đen nhẻm, rắn như đanh, nên cứ đến bữa cơm, bác hàng xóm lại sai cậu con trai mang một bát cơm trắng muốt đầy ắp sang, lấy cớ là thèm bánh mỳ để đổi cho cậu em út tôi, lấy đúng một cái bánh mỳ luộc. Còn tôi thì thỉnh thoảng bác dúi cho khi thì củ khoai lang, khi thì bắp ngô luộc, chưa kể khi thì bát canh cua, khi thì quả cà, gắp dưa muối.
Thế đấy người nông dân Việt Nam sống nặng tính cộng đồng, tình làng nghĩa xóm, khi hoạn nạn, khi khó khăn họ sẵn sàng sẻ chia, đùm bọc lẫn nhau, vượt qua hoạn nạn.
Cách đây 3 năm, cũng một đợt lũ lụt, tại 1 lớp học, có 45 học sinh, hầu hết gia đình các em đều mất trắng, thế nhưng đoàn từ thiện chỉ có 20 xuất quà và đề nghị cô giáo tổ chức bình bầu chọn ra 20 em nhà nào nghèo, khổ nhất. Khi bình bầu, nhìn những ánh mắt thơ ngây trông ngóng của cả 45 em, nước mắt cô giáo chảy dài, vì không thể bầu được ai khổ hơn ai.
Với tư duy ấy, cách nghĩ ấy, ông trưởng thôn ở Ba Đồn, Quảng Bình đã thu lại tiền cứu trợ của 40 hộ và phân chia lại cho cả thôn hơn 400 hộ. Đấy chính là nguồn cơn của cơn bão dư luận lên án ông, chửi bới ông, dọa cách chức ông.
Là trưởng thôn, đã nhiều lần sau thiên tai, ông đã trực tiếp chứng kiến rất nhiều đợt, do thiếu thông tin, các nhà tài trợ đã vô tình tạo nên sự bất bình đẳng: có nhà được nhận tài trợ 2-3 lần, có nhà thiệt hại không kém lại không được nhận tài trợ lần nào. Nhà được tài trợ nhiều thì vui mừng, nhà không được tài trợ thì buồn tủi, mà đã lũ, lụt thì nhà nào chả bị ngập, nhà nào chả thiệt hại, nhà nào chả thiếu ăn.
Là trưởng thôn, ông không thể không thương những nhà không được tài trợ, là trưởng thôn, ông có trách nhiệm xây dựng sự đoàn kết, thương yêu, đùm bọc lẫn nhau trong thôn. Chính vì vậy ông chỉ nghĩ đơn giản: Đợt này thu lại của 40 nhà này, chia lại cho 400 nhà còn lại, đợt sau lại thu của 40 nhà khác, chia lại cho 400 nhà còn lại. Khi có nhà không đồng ý thu, ông nói nếu không "lần sau ông không đưa vào danh sách nhận cứu trợ nữa".
Từ câu nói "lần sau không đưa vào danh sách nhận cứu trợ", nhà báo và nhiều người suy diễn là ông doạ nạt. Thật ra ý ông là thế này: "lần sau khi có nhà tài trợ hỏi, tôi sẽ nói nhà bà nghèo, thiệt hại lớn nhất, nhưng vừa được nhận tài trợ 2 triệu rồi, còn nhà kia thiệt hại ít hơn, nhưng chưa được nhận tài trợ lần nào". Nói như thế là minh bạch, là đúng sự thật, và ông tin rằng nhà tài trợ sẽ không tài trợ tiếp nhà bà ấy nữa, vậy bà chọn đi.
Là nông dân, thật thà, chất phác, ông nghĩ sao nói vậy, không văn hoa, không dài dòng. Chúng ta đừng lấy tư duy của người có tri thức, có học hành, áp đặt, bắt ông phải nghĩ được như mình.
Có người trách "tiền tài trợ là tài sản của cá nhân người nhận, ông ấy không có quyền thu, thu là ăn cướp". Xin thưa rằng ông ấy chỉ chia tiền tài trợ, chứ có chia tài sản của dân đâu. Có người trách "ông ấy muốn thu lại để chia đều thì việc đầu tiên là ông ấy phải hỏi ý kiến nhà tài trợ". Xin thưa rằng nếu ông ấy đủ hiểu biết để nghĩ và làm như các vị muốn thì bây giờ ông ấy cũng đang mặc comple, ngồi máy lạnh, gõ bàn phím, chơi facebook, viết comment như các vị, có khi còn làm sếp các vị, việc gì ông ấy phải làm ông nông dân một nắng hai sương, việc gì ông ấy phải làm trưởng thôn để mà các vị ném gạch, ném đá không thương tiếc.
Đừng nghĩ trưởng thôn là cái chức gì to tát lắm, đừng nghĩ trưởng thôn như cường hào, ác bá. Trưởng thôn cũng chỉ là người nông dân, lam lũ, một nắng hai sương, thật thà, chất phác. Trưởng thôn là do dân bầu, cái chức mà người ta vẫn gọi là: "Ăn cơm nhà, vác tù và hàng Tổng" ấy, quyền rơm, vạ đá lắm, không sung sướng gì đâu.
Mọi người chửi bới, lên án ông, ông chủ tịch Tỉnh còn dọa cách chức ông.
Mà cần gì dọa nhỉ, "ông đã xin thôi mấy lần, mà đã cho ông nghỉ đâu". Hơn nữa, nhân dân bầu ông trực tiếp dân chủ đấy chứ, có phải ông chủ tịch Tỉnh ban phát đâu mà ông chủ tịch Tỉnh đòi cách chức ông.
Ờ mà cách chức thì ông nghỉ, về chăm lo cho mảnh vườn, ruộng lúa nhà ông, chăm lo cho vợ con ông. Ai chửi ông thì ra mà làm trưởng thôn đi, ông bầu cho đấy.
Theo  CaoBao Do - https://www.facebook.com/caobao.do.90

Thứ Tư, 19 tháng 10, 2016

Người nông dân: Vị thế chính trị của giai cấp nông dân ngày càng được nâng cao

Nông nghiệp Việt Nam tiếp tục phát triển theo hướng sản xuất hàng hóa, nâng cao năng suất, chất lượng, hiệu quả, bảo đảm vững chắc an ninh lương thực quốc gia… Vị thế chính trị của giai cấp nông dân ngày càng được nâng cao.

Chủ tịch nước Trần Đại Quang phát biểu tại 
Chương trình “Tự hào nông dân Việt Nam” 
và trao danh hiệu “Nông dân Việt Nam xuất sắc 2016”.

Đó là một trong những nội dung bài phát biểu của Chủ tịch nước Trần Đại Quang tại chương trình “Tự hào nông dân Việt Nam” và trao danh hiệu “Nông dân Việt Nam xuất sắc 2016”, diễn ra vào tối 14/10 tại Hà Nội.
...
Theo Dân trí 
Đọc đến đây NGƯỜI NÔNG DÂN tôi thấy đã vui quá rồi, lâng lâng quá rồi. Chi tiết mời các bác đọc tại Dân trí (chi tiết bài viết trên Dân trí).


Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

Người nông dân: Biến cố tốt hay xấu đều điêu đứng

TTO - Chương trình nông thôn mới đã được triển khai rộng khắp cả nước. Nhưng sau 5 năm thực hiện, mục tiêu nâng cao đời sống người nông dân đạt hiệu quả không cao. Tại sao?

“Người nông dân phải chủ động thay đổi cuộc sống của mình như tầng lớp doanh nhân đang tự vươn mình đứng lên trong phong trào “khởi nghiệp” hiện nay. Đây mới là điều quan trọng nhất" - TS Đặng Kim Sơn

Trao đổi với Tuổi Trẻ, TS Đặng Kim Sơn - chuyên gia về nông nghiệp - nói:
- Trước hết phải khẳng định từ khi nghị quyết về “Nông nghiệp, nông thôn và nông dân”, sau đó là Chương trình mục tiêu quốc gia nông thôn mới được triển khai đã góp phần thay đổi nhận thức và hành động của cả nước.
Ngoài khía cạnh kinh tế nông nghiệp, mọi người chú ý hơn đến xã hội, khía cạnh môi trường, khía cạnh đời sống của 70% dân số cả nước sống ở nông thôn.
Đường làng ngõ xóm, giao thông nông thôn phát triển. Việc dồn điền đổi thửa diễn ra rất quyết liệt ở Bắc Trung bộ và đồng bằng sông Hồng, còn phía Nam xuất hiện những cánh đồng lớn. Điện, viễn thông, y tế, giáo dục... ở nông thôn 
thay đổi hoàn toàn.
Tuy nhiên, hướng phát triển hầu như chỉ nhắm vào cơ sở hạ tầng, dựa chủ yếu vào ngân sách nhà nước, trông chờ vào quyết định và chỉ đạo của cấp trên thì không vững bền.
Nông dân đang phải đương đầu với những vấn đề rất phức tạp, vượt ra khỏi câu chuyện “điện, đường, trường, trạm...”.
Thực tế cho thấy hễ xảy ra biến cố, không nói đến việc xấu, ngay biến cố tốt cũng làm người nông dân điêu đứng như đẻ thêm con, có con đậu đại học...
Để có đồng ra đồng vào, họ phải ly hương đi làm ăn và chịu rủi ro trăm bề. Vấn đề rộng lớn hơn là người nông dân chưa rõ con đường, chưa rõ cơ hội đi vào xã hội tương lai.
* Cái không ổn ở đây phải chăng là cách làm nông thôn mới 5 năm qua chỉ dựa vào bề nổi là dự án, công trình mà chưa thay đổi về chất là đi vào nâng cao sản xuất, giúp người nông dân tăng thu nhập?
- Mô hình phát triển kinh tế lấy công nghiệp và đô thị làm động lực đi trước thời gian qua đã làm nông thôn bị tụt hậu.
Khoảng cách đó bị khoét rộng ra bởi biến đổi khí hậu, hội nhập toàn cầu. Nói cách khác, cả chiến lược bên trong lẫn hoàn cảnh bên ngoài đều đang đặt nông thôn vào thế yếu, thế bị động.
Mọi người đều thống nhất là phải thu hẹp khoảng cách giữa nông thôn với thành thị, giữa miền xuôi và miền ngược...
Nếu hi vọng theo cách cũ: dốc sức cả nước đưa thành thị, công nghiệp phát triển mạnh trước rồi dùng thuế, dùng chính sách để điều tiết trở lại cho nông thôn thì 
khoảng cách chỉ thêm xa hơn.
* Khu vực nông thôn đang rất khó khăn, nếu không hỗ trợ bằng nguồn lực sẽ làm bằng cách nào?
- Nông dân không cần sự bù đắp, họ có thực lực nhưng chưa có điều kiện để phát huy.
Vấn đề chính là phải tạo được cơ hội để bản thân nông dân vượt qua ngưỡng có thu nhập đủ sống hiện nay, vượt lên mức có tích lũy để tái sản xuất mở rộng.
Nông dân và doanh nhân phải thực sự được sản xuất, kinh doanh theo quy luật thị trường lành mạnh. Những vướng mắc trong sử dụng đất đai, trong quản lý khoa học công nghệ, trong xuất khẩu lúa gạo... phải triệt để tháo gỡ.
Nếu nông dân không thiết tha với đất đai, nếu doanh nghiệp không mong muốn đầu tư vào nông thôn chắc chắn chính sách 
của Nhà nước có vấn đề.
* Vậy theo ông là phải thay đổi tư duy về cách làm nông thôn mới?
- Đúng vậy. Mục tiêu xây dựng nông thôn mà nhiều người cho là mới, là hiện đại hôm nay sẽ lạc hậu ngày mai.
Phát triển nông thôn phải là tạo động lực để nông dân làm giàu, trước hết nhờ đầu tư xúc tác, hỗ trợ của Nhà nước, đầu tư của doanh nghiệp và quan trọng nhất là sự kết nối, phối hợp của toàn nền kinh tế.
Kinh nghiệm phát triển quốc tế, nhất là ở Đông Á, đã chứng minh nông thôn và thành thị chỉ có thể kết nối bằng “phát triển lan tỏa” và “phát triển bao gồm”, tức là kinh tế, xã hội đô thị phải liên thông với nông thôn, sản xuất công nghiệp, dịch vụ phải gắn với nông nghiệp.
Các doanh nghiệp, mỗi gia đình, từng người lao động có được tích lũy ở lĩnh vực này lập tức vốn chảy ngay sang đầu tư thúc đẩy lĩnh vực kia.
Nông nghiệp có vốn mới chuyển được công nghệ, tập trung được đất đai, kinh tế nông thôn mới đủ sức phát triển sang phía phi nông nghiệp.
Lao động mới có cơ hội ly nông mà không ly hương. Nông dân mới có điều kiện tăng thu nhập và có tích lũy để phát triển như người đô thị.
* Nghĩa là Nhà nước phải mở cho người dân nông thôn có con đường đi vào xã hội tương lai?
- Nhà nước và toàn dân phải thay đổi căn bản tư duy. Nông thôn mới không còn chỉ là nông thôn. Đó là đất nước mới.
Chắc tương lai không xa, tỉ lệ người dân nông thôn đang chiếm 70% dân số cả nước sẽ chỉ còn 20-30% thôi. Phần lớn ruộng đất đang trong tay nông dân sản xuất nhỏ sẽ phải giao lại cho người tập trung sản xuất, đồng thời chuyển sang làm những nghề phi nông nghiệp.
Việc làm con đường, xây ngôi trường... có thể cải thiện một phần cuộc sống bây giờ nhưng hoạt động đó chỉ có ý nghĩa thực sự khi trở thành giải pháp để họ tự tin vào chính sức mạnh của bản thân, tin vào sự phối hợp, liên kết với nhau.
Thay đổi bằng được tư duy, nhận thức để đi đến thay đổi hành vi, cách sống, cách làm việc của cư dân nông thôn là biện pháp căn bản để người nông dân đứng lên tự cứu mình và giúp nước.
Theo Tuổi trẻ Online